COACHING LÀ GÌ? COACHING GIÚP BẠN NHƯ NÀO?

Khi nghe Dan chia sẻ mình làm công việc Coaching (Khai vấn), phần lớn mọi người sẽ đặt câu hỏi cho Dan là: "Ủa em, Coaching là gì vậy? Huấn luyện ư? làm Huấn luyện viên ấy à?". Điều này khá dễ hiểu khi ở Việt Nam, Coaching vẫn là một khái niệm khá mới mẻ với mọi người. Vì vậy, trong khoảng thời gian tới đây, Dan sẽ dành thời gian chia sẻ với bạn về về công việc này ha.
Vậy Coaching (Khai vấn) là gì? Theo định nghĩa của ICF (International Coaching Federation), Coaching là sự đồng hành cùng khách hàng trong quá trình kích thích tư duy và sáng tạo, truyền cảm hứng để họ phát huy tối đa tiềm năng trong công việc và cuộc sống. Trong Coaching, việc trao quyền cho khách hàng để họ chịu trách nhiệm với chính cuộc sống của họ là vô cùng quan trọng. Trong phiên khai vấn, người coach sẽ đồng hành cùng bạn thông qua việc hiện diện, lắng nghe và đặt câu hỏi. Dan và các Coach theo đuổi nghề Coaching này có một niềm tin mãnh liệt rằng: mỗi khách hàng đến với coaching đều là một cá thể trọn vẹn, chính họ và chỉ họ có khả năng tìm ra được câu trả lời tốt nhất, hoàn hảo nhất cho bản thân mình. Vì vậy, Coaching (Khai vấn) sẽ rất khác với Consulting (Tư vấn), cũng như sẽ không mang tính trị liệu như Therapy.
Bản thân Dan lần đầu tiên được biết tới Coaching là vào năm 2019, khi Dan rơi vào giai đoạn bóng tối tâm hồn của mình. Trong giai đoạn này, Dan như một đứa trẻ khao khát đi tìm kiến thức để tìm lại bản thân, để bảo vệ chính mình khỏi những tổn thương. Đó cũng là lúc Dan biết đến những người làm công việc liên quan đến Coaching (Relationship Coach, Life Coach, etc.) qua những buổi video TedTalk, qua những blog, video các Coach chia sẻ trên mạng. Và thực sự, những gì Dan học được qua chia sẻ của họ (dù chưa book một buổi session trực tiếp nào) đã giúp Dan rất nhiều trong quá trình thức tỉnh, chuyển hóa thành một con người tuyệt vời hơn.
Trong cuộc sống này, chúng ta luôn có những mục tiêu mà chúng ta muốn đạt được, những thách thức ta muốn vượt qua. Cũng sẽ có những lúc ta cảm thấy bất lực không biết phải làm thế nào để thoát khỏi cảm giác bế tắc. Việc đồng hành với một người Coach sẽ giúp bạn khám phá các phương án, lựa chọn phù hợp nhất dành cho bạn, giúp bạn kết nối với bản thân và cảm xúc của mình. Từ đó, bạn sẽ đạt được những mong muốn trong cuộc sống và có được sự chuyển hóa bền vững.
Hiện tại, Dan đang là ICF 70-Hour ACSTH Certified Coach. Nếu có mong muốn được trải nghiệm hình thức Coaching (Khai vấn), bạn có thể liên hệ trực tiếp với Dan bằng cách book lịch trực tiếp qua FB page Dan chia sẻ này, hoặc qua link Calendly sau:
https://calendly.com/danchiase/60mins-coaching
Bình an luôn bên bạn.
_Dan_
BẠN ĐÃ BAO GIỜ BIẾT ƠN VÌ MÌNH CẢM THẤY "ĐÓI"?

Hôm nay là tròn 3 tuần kể từ ngày mình tập thói quen viết nhật ký. Chà. Có ai ngờ một đứa như mình giờ lại viết nhật kí cơ chứ Hàng ngày, mình viết cảm xúc, suy nghĩ của mình ra một quyển sổ. Có những lúc là vào buổi sáng, như một cách set mood hoàn hảo cho một ngày dài. Có những khi là vào tối muộn trước khi đi ngủ, như cách nhìn lại cảm xúc một ngày. Thêm vào đó là những lời biết ơn cuộc sống, cảm ơn và ghi nhận với bản thân. Đối với mình, việc viết nhật kí giờ chẳng phải là điều gì sến súa. Đơn giản, đây là cách mình nói chuyện, chăm sóc, lắng nghe đứa trẻ trong mình.
Hmm. Vậy thì điều đó liên quan gì đến tiêu đề trên?
Vào ngày đầu tiên mình quyết tâm viết nhật ký. Ngước lên tủ sách và chọn 1 quyển sổ mà mình nghĩ là phù hợp để bắt đầu viết. Quyển sổ này, hóa ra vào 2 năm trước, cũng đã từng được mình lựa chọn để tập viết nhật ký, và không duy trì được sau 2 trang :)) Và trong trang thứ 2 đó, mình đọc lại được một câu:
"... Hôm nay, mình biết ơn vì đã có thể ăn uống nhiều hơn, biết ơn vì cảm thấy đói ..."
2 năm trước, mình trải qua giai đoạn bóng tối tâm hồn. Mình mất định hướng, quên mất mình là ai, bị sự tự ti đè nặng đến suy sụp không ăn uống được. Vào khoảng thời gian đó, mình sút 6kg trong vòng gần 3 tuần. Cơ thể mình từ chối nạp thức ăn, hễ cứ ăn là nôn. Mình không còn cảm giác thèm ăn 13và ngủ li bì ngày qua ngày để trốn tránh thực tại. Cho đến một ngày, mình không thể sống như vậy nữa. Thực tại này là do mình tạo ra, mình là người thu hút mọi thứ xuất hiện trong cuộc sống của mình. Mình tỉnh thức. Và sau đó là những sự thay đổi kì diệu về cả thể chất lẫn tâm hồn.
Có lẽ dòng chữ "biết ơn vì cảm thấy đói" trên của mình được viết vào đầu giai đoạn thay đổi đó, khi mình đã bắt đầu có cảm giác thèm ăn lại, khi cơ thể mình muốn tiếp tục kiên trì để thấy sự phát triển của bản thân. Đến đây, mình lại càng có động lực để viết nhật ký hơn. Viết để rồi nhìn lại, để rồi thấy bản thân đã thay đổi ra sao, để rồi thấy mình đã nỗ lực như nào. Và để yêu thương bản thân mình hơn.
Còn bạn, bạn có đang trò chuyện, lắng nghe bản thân mình không?
_Dan_
BẤT HẠNH LÀ MỘT LOẠI "TÀI SẢN"?
Hôm nay trong lúc lướt facebook, mình xem được 1 đoạn cắt trong chương trình "Thiếu Niên Nói". Một cô bé học sinh đã dũng cảm bước lên bục của chương trình, chia sẻ câu chuyện của mình, nói lời cảm ơn với người ông đã nuôi em từ khi em còn nhỏ, khi em trở thành trẻ mồ côi. Ông chứng kiến mọi cột mốc trong cuộc sống của em, từ khi em bắt đầu cắp sách tới trường và cả trong những kì thi chuyển cấp. Trong chương trình, Dan rất ấn tượng câu nói mà ông đã dạy em:
"Bất hạnh là một loại tài sản"
Quả là một cái nhìn tích cực phải không? Tất nhiên trong cuộc sống, không ai lại mong muốn những chuyện xấu, khó khăn xảy ra với mình. Sẽ có những thử thách nhẹ nhàng, nhưng cũng có những thử thách vô cùng khó khăn. Khi những sự kiện đó xảy ra, sự lựa chọn về cách đối mặt với chúng quyết định những điều tiếp theo sẽ xảy ra trong cuộc sống của bạn. Bạn sẽ chọn học bài học hay tiếp tục bỏ qua? Bạn sẽ chọn ở trong cái kén của sự khổ đau hay dũng cảm dùng sự khó khăn đó như một đòn bẩy để đến những điều tốt đẹp hơn? Như bài post trước Dan có chia sẻ, những điều xảy ra trong cuộc sống đều để giúp ta học được bài học của mình. Và sau đó, mỗi sự

kiện trong tương lai sẽ là một trạng thái rung động riêng, bạn sẽ tiếp tục bất hạnh hay trở nên hạnh phúc, đều phụ thuộc vào bạn.
Có lần mình đọc được câu hỏi: "Có phải những người trong cộng đồng LGBTIQ+ đều là những người rất tài giỏi?". Câu trả lời của mình là không - việc thuộc LGBTIQ+ không khiến chúng mình tài giỏi hơn người khác. Bản thân mình nghĩ, nếu có một sự khác biệt ở đây, thì có lẽ là do chúng mình phải trải qua khó khăn sớm hơn một số người khác mà thôi. Khi mà trong xã hội này, việc được sống là chính mình cũng đã là một thử thách, khó khăn mà chúng mình phải đối mặt từ rất sớm rồi. Và chúng mình chọn sử dụng sự "khó khăn", sự "bất hạnh" đó như một thứ tài sản để đầu tư và phát triển, cố gắng tạo nhiều giá trị hơn cho bản thân, cho cuộc sống, cho xã hội này. Uhm. Có lẽ vì chúng mình rơi vào hoàn cảnh buộc phải có nhận thức về bản thân sớm hơn thôi.
Thế nên "Bất hạnh cũng là một loại tài sản" ha?
_Dan_
#danchiase
CÁCH DUY NHẤT LÀ ĐỐI MẶT

"Thời gian sẽ chữa lành tất cả"
Có đúng vậy không?
Chúng ta thường trốn tránh giải quyết vấn đề, nghĩ rằng mình kệ nó thì nó sẽ qua, thời gian sẽ giúp mình quên nó đi. Nhưng sự thật là vấn đề của bạn k biến mất, k rời đi, mà chúng chỉ đang tích tụ, dồn nén lại trong chính bản thân bạn. Như việc bạn quét nhà nhưng k chịu hót rác đi mà cứ chất dần trong gầm giường - nơi bạn k phải nhìn thấy, nhưng k có nghĩa là rác biến mất. Đến một ngày, chiếc gầm giường của bạn sẽ k đủ chỗ để chứa hết đc tất cả vấn đề của bạn. Qua thời gian, chúng bốc mùi và buộc bạn phải giải quyết. Và tất nhiên, lúc này khi giải quyết chúng sẽ khó khăn và đau đớn hơn nhiều. Vì vậy, mình tin vào việc tập trung vào hiện tại, hướng tới tương lai và mình cũng tin vào việc chúng ta cần làm việc với sự dang dở trong quá khứ, chữa lành những tổn thương cho đứa trẻ của bạn. Thời gian không giúp bạn chữa lành, mà việc nhìn lại, đối mặt với bản thân giúp bạn chữa lành.
Tất nhiên, điều này không dễ dàng. Việc quay lại giải quyết, đối mặt với chính vấn đề của mình chẳng bao giờ là dễ dàng. Việc chữa lành sẽ là cả một quá trình, không thể chỉ trong ngày một ngày hai. Và đúng,
hành trình này đồng hành với hành trình sống của chúng ta, cũng chỉ kết thúc khi ta rời khỏi thế gian. Nhưng mình tin rằng, nó là cách duy nhất để ta sống trọn vẹn được trong từng kiếp sống.
Bản thân mình, cũng đang hàng ngày rèn luyện nhìn nhận lại những vấn đề của mình, chữa lành đứa trẻ bên trong. Khi làm được, những tảng đá mình luôn vác trên vai một cách vô thức, được hạ xuống. Và đó sẽ là một cảm giác nhẹ nhàng, an yên.
_Dan_
#danchiase
NHÌN LẠI NĂM 2021
Vậy là một năm nữa lại qua đi, tháng đầu tiên của năm mới cũng đã gần trôi qua. Trong khoảng thời gian cuối năm (đặc biệt là vào tháng 12), mình đã dành rất nhiều thời gian để nhìn lại những trải nghiệm, gặp gỡ bạn bè, những người yêu thương. Nói sao nhỉ? Keyword mà mình chọn cho tháng 12 là Reflection (sự nhìn lại), nhưng có lẽ đây cũng là từ khóa quan trọng nhất trong năm 2021 vừa rồi của mình.
-
Nhìn lại - để thấy rằng mình đã lại dần mất kết nối với trực giác do không chịu nhìn lại :))
-
Nhìn lại - để thấy rằng mình đã tan vỡ thành những mảnh nhỏ, để ánh sáng bên trong trái tim mình dẫn đường về tới nơi nguồn của sự sống.
-
Nhìn lại - cũng để thấy rằng chưa phải ai cũng nhận ra được giá trị của sự nhìn lại, và việc nhìn lại đã giúp những người bạn xung quanh của mình rõ ràng hơn về bức tranh hiện tại của họ như thế nào.
Rất nhiều bạn Coachee của mình là những người rất am hiểu về cuộc sống. Các bạn có kiến thức về chữa lành, về việc quay trở lại với bản thân, rằng mình là người quyết định cuộc sống của mình. Nhưng khi có

quá nhiều distraction trong cuộc sống, bạn dần quên đi những kiến thức đó, bạn không dành thời gian để nhìn lại xem con đường mình đi đang hướng về đâu, bức tranh hiện giờ đang như thế nào. Điều đó dẫn đến việc dù các bạn biết và có kiến thức nhưng vẫn không có sự chuyển hóa gì trong cuộc sống. Bạn bẫng và quên đi mục tiêu cũng như giá trị mình mong muốn. Nếu không dừng lại để quan sát và nhìn lại, sẽ có ngày bạn đi chệch đường.
Nếu 2 năm trước đây mình không dành thời gian để nhìn nhận lại mọi thứ sau sự đổ vỡ một mối quan hệ, sau khi mình mất định hướng cuộc sống thì có lẽ bản thân mình đã không tỉnh thức, có được những nhận thức mới như ngày hôm nay.
"We don't learn from experience, we learn from reflecting on the experience." - John Dewey
(Mình không học từ trải nghiệm, mình học từ việc nhìn lại trải nghiệm)
_Dan_
#danchiase
HÀNH TRÌNH CỦA MỘT BẠN TRẺ LUÔN MONG MUỐN LẮNG NGHE, ĐỒNG HÀNH CÙNG NHỮNG BẠN TRẺ KHÁC
Để mà nói, Dan là một đứa trẻ có rất nhiều tâm tư và suy nghĩ nhiều. Có thể cuộc sống của Dan sẽ hơi khác các bạn khác một chút, khi bạn thân Dan buộc phải có những suy nghĩ:"Mình là ai? Mình muốn có cuộc sống như thế nào? v.v..." sớm hơn những bạn khác. Từ năm cấp 2, cấp 3 Dan đã luôn phải đấu tranh để được sống là con người thật của mình, chưa kể giống như những bạn trẻ khác, Dan cũng có rất nhiều tâm tư về chuyện bạn bè, chuyện học hành, chuyện gia đình và đặc biệt là cả chuyện tình yêu tình đóm. Nói thật là vào khoảng thời gian đó, gia đình không phải là một nơi mình có thể chia sẻ cảm xúc. May mắn thay, Dan có những người bạn rất tuyệt vời, những người bạn thực sự yêu quý con người của mình, sẵn sàng ở đó đồng hành, chia sẻ mọi điều. Nhưng nếu những bạn trẻ khác không được may mắn như mình thì sao? Vào khoảng thời gian khi mới vừa bước vào đại học, Dan đã từng có suy nghĩ: "Hay mình tự tạo ra một club, một chốn để các bạn tầm tuổi mình có thể được lắng nghe nhỉ? Nhiều khi thứ chúng mình cần không phải là lời khuyên từ người khác mà đơn giản chỉ cần được lắng nghe mà thôi."
Khi còn là sinh viên, mình từng là chủ tịch của một câu lạc bộ trong trường đại học. Chắc hẳn đa số các chủ tịch, người đứng đầu của một clb sẽ đều muốn clb mình lớn mạnh hơn, làm nhiều dự án tầm cỡ và có
tiếng nói trong trường. Chính bản thân Dan trong khi làm cũng từng bị cuốn vào vòng xoáy đó. Nhưng khi nhìn lại bài pitch mình dùng để tranh cử cho vị trí chủ tịch này, hóa ra thứ Dan tập trung trong nhiệm kì của mình lại chính là điều mà Dan từng ấp ủ khi mới vào trường. Đó là xây dựng một môi trường an toàn, tin tưởng cho các bạn sinh viên, nơi các bạn có những người bạn để chia sẻ, cùng đồng hành. Có lẽ trong nhiệm kì của mình, câu lạc bộ không thực hiện được quá nhiều những event đạt được hiệu ứng lớn, nhưng mình tin rằng lứa thành viên năm đó thực sự quý mến, tin tưởng và đã có rất nhiều niềm vui, kỉ niệm quý giá với nhau.
Dan cũng từng làm vị trí Program Advisor ở trường đại học, một vị trí cho mình cơ hội được đồng hành, hỗ trợ các bạn sinh viên trong quá trình học thuật. Có một câu hỏi mà chúng mình được hỏi trong quá trình đào tạo cho vị trí này, đó là: "Nếu coi 1 ngày là 100%, bạn cảm nhận bao nhiêu phần trăm trên một ngày mình thực sự được người khác lắng nghe?". Là một người may mắn khi có nhiều người bạn luôn sẵn sàng lắng nghe mình, Dan đưa ra con số 70-80% không do dự và cũng cho rằng con số của các bạn khác cũng sẽ tương tự của mình. Nhưng trái với suy nghĩ đó, bản thân Dan khá sốc khi câu trả lời của các bạn khác chỉ dao độnng từ 20-30%. Kể cả những bạn trẻ dường như rất ổn với cuộc sống của họ: học giỏi, tài năng, năng nổ, v.v... vẫn luôn có những nỗi niềm không được nói ra. Điều đó cho thấy mong muốn được chia sẻ, được lắng nghe của các bạn trẻ rất nhiều, nhưng lại không được đáp ứng.
Khi học coaching (khai vấn), đối tượng các bạn trẻ (học sinh, sinh viên) được cho là đối tượng khó để khai vấn nhất khi các bạn sẽ là những người chưa có nhiều sự trải nghiệm và khá mơ mồ về mong muốn trong cuộc sống của mình là gì. Nhưng với mình, với những nhận thức trên cũng như bản thân mình là một người trẻ, mình cảm thấy đối tượng các bạn GenZ hiện giờ lại là đối tượng cần được trải nghiệm khai vấn nhất. Một thế hệ có thể bớt gánh nặng về vật chất, nhưng phải gặp rất nhiều áp lực về mặt tinh thần cùng với đó là sự thiếu vắng về việc được lắng nghe, chia sẻ.
Tại sao mình, một bạn trẻ hiểu được tâm tư của những bạn trẻ khác, không đứng ra đồng hành cùng các bạn?
Với những mong muốn và ý nghĩ đó, Dan đang là chuyên gia khai vấn 70 giờ ACSTH được Hiệp Hội Khai vấn quốc tế (ICF) chứng nhận. Là một bạn trẻ, nhưng Dan tự tin rằng bản thân đang và sẽ luôn rèn luyện nội lực của bản thân, cùng với kinh nghiệm hơn 11 năm đi tìm chính mình, đấu tranh để được sống cuộc đời mình muốn cũng như sự mạnh mẽ, dũng cảm để quay trở lại với chính bản thân mình. Dan ở đây, mong muốn tạo một môi trường an toàn, tin tưởng cho các bạn trẻ có thể được chia sẻ, được lắng nghe và được sống cuộc đời mình mong muốn.
_Dan_
#danchiase
